Moon Doãn nói về đồ hiệu second-hand: “Đừng nghĩ mấy cô lên báo ầm ầm là tự khắc bán đồ Au”

Nhắc tới Moon Doãn, cánh chị em thường nhớ đến hai điểm: một nữ MC kiêm doanh nhân với kinh nghiệm chơi đồ hiệu khét tiếng và mớ drama “bóc” một vài nhân vật Vbiz, cũng từ chuyện đồ hiệu mà ra. Tuy nhiên, điều ít ai biết là ngoài tính thẳng như ruột ngựa thì Moon Doãn còn rất có tiếng nói trong cộng đồng mua đi bán lại đồ hiệu second-hand. Vừa hay, thị trường này ngày càng mở rộng ở châu Á nói chung và Việt Nam nói riêng.

Moon Doãn được coi là “khắc tinh” của những vụ đồ Fake hay lừa đảo đồ hiệu trong giới thời trang nội địa.

Chúng ta hãy cùng trà chiều với Moon Doãn để nghe những tâm sự, trải nghiệm và lắm khi cả “cú lừa” mà cô từng nếm về đồ hiệu second-hand:

“Đồ hiệu second hand là thị trường rất hứa hẹn”

Thị trường đồ hiệu second-hand tuy bùng nổ nhiều năm gần đây nhưng vẫn còn mới ở VN. Chị có nhận xét gì thị trường này trong tương lai?

Một điều chắc chắn là thị trường này rất hứa hẹn.

Kỳ thực từ kinh nghiệm của Moon, người tiêu dùng Việt Nam để mắt đến đồ hiệu second-hand từ lâu rồi. Chẳng qua xưa nay họ chủ yếu mua bán với hình thức cá nhân, nhỏ lẻ và chưa tạo nên xu hướng. Có hai vấn đề khiến mảng này không thịnh suốt nhiều năm qua: một là hoài nghi về nguồn gốc sản phẩm, hai là tâm lý ngại dùng “đồ thừa”.

Đây là hai rào cản chủ yếu trong quá khứ thôi, còn hướng về tương lai thì không thành vấn đề nữa.

Người ta thường hỏi, lý lẽ đâu để xác định phần trăm thực trạng của một món đồ hiệu second-hand?

Ở nước ngoài tồn tại các tổ chức ký gửi hoạt động hết sức chuyên nghiệp, sở hữu quy chuẩn để đánh giá sản phẩm cũng như tư vấn mức giá phù hợp cho người muốn ký gửi. Những thông số như “80%” hay “like new” đều dựa vào chuẩn riêng của từng nền tảng để thẩm định. Tuy vậy hình thức kinh doanh này tại Việt Nam vẫn chưa phổ biến, tồn tại nhiều vấn đề bất cập nên chủ yếu vẫn là các cá nhân tự bán.

Và cũng vì là tự bán nên những phần trăm về thực trạng được đưa ra chỉ đơn thuần như lời quảng cáo, không có quá nhiều giá trị. Muốn chắc chắn hơn, người mua hay dựa vào những hình ảnh và thông tin trực tiếp từ người bán để tránh bị hớ.

Moon Doãn nói về đồ hiệu second-hand: "Đừng nghĩ mấy cô lên báo ầm ầm là tự khắc bán đồ "Au"" - Ảnh 2.

Nếu trót mua phải cái túi mà người rao khẳng định 80% song người mua chỉ cảm nhận được 60% thực trạng thì phải xử lý ra sao?

Nếu là mua bán không qua trung gian thì hơi khó để đôi bên thương lượng lại.

Và vì là quyết định cá nhân nên số trường hợp có thể xảy ra là vô biên. Từng bị lừa nhiều rồi nên Moon đúc kết ra gạch đầu dòng như sau:

– Tốt nhất là đến tận nơi để kiểm tra rồi hẵng mua.

– Trong trường hợp bất khả kháng phải mua online, hãy thỏa thuận ngay từ đầu với người bán là nếu tình trạng đồ không tốt như mong muốn thì có thể hoàn trả, tự chịu phí ship.

– Tự vạch ra những rủi ro để thương lượng kỹ càng đôi bên.

Moon Doãn nói về đồ hiệu second-hand: "Đừng nghĩ mấy cô lên báo ầm ầm là tự khắc bán đồ "Au"" - Ảnh 3.

Tình trạng scam (lừa đảo) cũng rất phổ biến với đồ hiệu second-hand, khiến nhiều người mua nghi ngại với thị trường này. Moon có thể chia sẻ vài tips để tránh bị scam?

Moon rất coi trọng khâu tìm hiểu người bán khi giao dịch đồ hiệu second-hand: độ tín nhiệm, mạng lưới quan hệ và các thông tin cá nhân cơ bản. Chắc chắn ai muốn mua cũng phải liếc qua những khoản này.

Và bài học từ Moon là đừng tham rẻ. Gặp một món đồ hiệu second-hand có giá quá rẻ so với mức trung bình trên thị trường là bản thân phải “nhảy số” ngay: Sao lại rẻ như thế được? Không hiếm các trường hợp người sắm về thấy không thích hay dùng không hợp sẽ muốn “pass” lại ngay với giá đáng yêu. Nhưng kể cả thế chăng nữa thì item nào tình trạng quá tốt, đang “hot” mà rẻ quá thì chắc chắn CÓ VẤN ĐỀ.

Tiếp đến là cách giao dịch. Nếu ngay từ lần đầu tiên bạn ngỏ ý đến tận nơi xem mà bị từ chối thì tốt nhất nên quên luôn mối này đi. Bên cạnh đó để tránh bị “treo đầu dê bán thịt chó” với các mối ở xa thì hãy nhờ họ facetime để kiểm tra kỹ sản phẩm.

“Chớ có trông mặt mà bắt hình dong”

Nếu các cá nhân chuyên tâm tạo dựng hẳn một business về đồ hiệu second-hand, chị nghĩ lợi nhuận có ổn không?

Thông thường bên trung gian giúp “pass” đồ sẽ lấy phí. Mỗi bên có mức khác nhau, mặt bằng chung như sau: item dưới 20 triệu thì thu 1 triệu tiền phí, từ 50 triệu trở lên thì phí rơi vào khoảng 10-15%, xa xỉ bậc nhất như túi cá sấu thì người trung gian nhận được đến 1.000-2.000 USD. Moon thấy tỉ lệ thu phí thế không cao.

Và nếu bạn có nguồn hàng ổn, tín nhiệm tốt, nhiều follower thì cái business này rất tiềm năng. Nhưng cũng vì tốt quá nên trách nhiệm rất nặng. Cụ thể, bạn sẽ cần năng lực và kiến thức: kiến thức để nhận rõ “Au” với “Fake”, năng lực để xử lý các tình huống như chẳng may bán nhầm đồ fake. Khâu “After-Sales” (hỗ trợ sau bán hàng) là tối quan trọng.

Hiện nhiều bên trung gian triển khai business này nhưng không phải ai cũng đủ kinh nghiệm để soi “Au – Fake”. Có bên bán nhầm rồi còn đổ tại cho khách tự ý tráo đồ, chối bỏ trách nhiệm.

Có nên tin tưởng 100% vào các Celeb hay KOL bán đồ hiệu second-hand không?

Đã mua đồ hiệu second-hand thì phải niệm khẩu quyết: “Chớ có trông mặt mà bắt hình dong”. Đừng nghĩ mấy cô có vẻ uy tín, ăn mặc sang chảnh, ở nhà cao cửa rộng, lên báo ầm ầm… là tự khắc bán đồ “Au”. Chung quy đi mua đồ thì cứ chăm chăm vào món đồ thôi, không nhất thiết để ý râu ria xem cái người bán cho mình nổi tiếng ra sao.

Moon Doãn nói về đồ hiệu second-hand: "Đừng nghĩ mấy cô lên báo ầm ầm là tự khắc bán đồ "Au"" - Ảnh 4.

Nhiều người mình quen hay ngã ngửa: “Em mua từ cái chị KOL hay người mẫu gì gì ấy làm sao người ta bán đồ Fake được?“. Xin lỗi chứ có khi người ta mua hay được tặng đồ rởm mà không biết, rồi cứ hồn nhiên “pass” lại thôi.

Dường như các nhân vật reseller hay bán đồ hiệu second-hand ở Việt Nam thường khá chảnh?

Đúng. Có điều nó không phải văn hóa bán hàng mà đơn thuần bản tính từng người.

Moon cũng nghe xung quanh mình hay chê giới này chảnh và nghĩ thế này: Vì sao người ta bán đồ hiệu? Chẳng phải do họ vốn có điều kiện sử dụng xa xỉ phẩm từ lâu, đôi khi địa vị cao, nên vô hình trung tạo thành phong thái giao tiếp. Mình không nên vơ đũa cả nắm, biết đâu bề ngoài chảnh mà bên trong lại tốt và làm việc chuyên nghiệp.

Hồi đầu năm có một nữ người mẫu nội y rao bán đồ hiệu second-hand nhưng gặp không ít đàm tếu. Chị đánh giá sao về chuyện này?

Báo chí và MXH biến chuyện bán đồ hiệu second-hand của cô người mẫu ấy thành drama, có khi vì thế mà cô ấy đạt được mục đích của mình rồi. Dù sao cũng vấn đề cá nhân thôi.

Moon Doãn nói về đồ hiệu second-hand: "Đừng nghĩ mấy cô lên báo ầm ầm là tự khắc bán đồ "Au"" - Ảnh 5.

“Từng mua nhầm đồ Fake trên… chính group của mình”

Theo Moon, nguồn đồ hiệu second-hand dồi dào nhất thường đến từ đâu?

Do chưa được quy về một mối nên mọi người hay lùng sục từ các group trên MXH.

Bản thân chị cũng quản lý một group về chia sẻ và mua bán đồ hiệu second-hand. Chị có thể nhắc về một số drama thường gặp?

Mình làm group LAFEUTY được 6 năm, đến nay có hơn 13.000 thành viên, trộm vía là chưa mấy drama. Lý do là bởi bọn mình chặt chẽ từ khâu kiểm duyệt thành viên. Yêu cầu đầu tiên để nhập group là minh bạch thông tin cá nhân. Bên mình có cả một team để nắm rõ vấn đề này trong trường hợp xảy ra tranh chấp hay lừa đảo. Ít mà chất lượng là tốt, chứ đông thành viên là drama cũng đông theo luôn, phải cực kỳ cẩn trọng.

Còn drama nhất là vụ mình mua nhầm đồ Fake trên… chính group của mình. (cười)

Sự tình cụ thể thế nào?

Nói ra cũng không hẳn bị lừa. Cho đến giờ các tình tiết của câu chuyện vẫn khiến mình hoang mang dù mối quan hệ với người bán đã hoàn toàn bình thường.

Chả là Moon có mua cặp kính Louis Vuitton Miillionaire từ một thành viên trong LAFEUTY và cũng là bạn ngoài đời. Item này khi đó rất “hot”, giá cửa hàng là 18 triệu, reseller tại Việt Nam thì rao đến 20 triệu trong khi người quen “pass” lại chỉ 9 triệu. Mình mua liền không đắn đo, đến tận nơi lấy về.

Cảm nhận ban đầu là đeo thấy xây xẩm mặt mày. Chụp ảnh đăng Face xong thì chị em reseller có hỏi Moon về nguồn mua item và đặt nghi vấn đồ fake. Họ còn cho Moon mượn đồ “au” để đối chứng. Lúc nhìn vào hai cái kính thì càng hoang mang tợn, đến nỗi phải buộc sợi chỉ đánh dấu cho đỡ nhầm. Có mang cân tiểu ly ra đong thì vẫn thấy đồ thật đồ rởm có khối lượng và tỉ lệ y chang nhau.

Moon Doãn nói về đồ hiệu second-hand: "Đừng nghĩ mấy cô lên báo ầm ầm là tự khắc bán đồ "Au"" - Ảnh 6.

Chi tiết khác biệt duy nhất mà Moon nhận ra là chữ dập nổi trên gọng kính. Hỏi một vòng trên group mới được mọi người chứng thực chi tiết này.

Về phần chị bán cho Moon thì đôi bên cũng giải quyết nhanh và êm. Oái oăm ở chỗ dường như chị cũng vô tình mua phải đồ rởm từ nhân vật reseller nào đó, có bill rõ ràng từ Pháp. Để minh bạch cho món đồ, chị ấy còn cất công gửi sang tận Pháp, nhờ người mang kính vào cửa hàng chính hãng để thay tròng xem có được không. Nào ngờ cửa hàng người ta tra bill tìm code xong xuôi, nhận sửa kính như thường. Nhân vật reseller cũng vì thế mà bác bỏ rằng đã bán đồ fake cho bạn Moon.

Câu chuyện dừng lại ở đấy. Giờ “Au – Face” với “Fake – Au” vẫn lập lờ. Qua đó Moon cũng biết rằng chẳng cứ bill với code hay cái giấy chứng nhận spa đồ tại cửa hàng chính hãng là chuẩn xịn đâu.

Người ta thường bảo trong thế giới hàng hiệu: Người mua đồ cũ có ngày sẽ mua đồ mới, trong khi người thường xuyên mua đồ mới còn lâu mới mua đồ cũ. Nghịch lý này có đúng không?

Cái định kiến này ở thế giới đã sai, sang đến Việt Nam càng sai toét.

Đồ hiệu second-hand còn bao gồm những món có giá trị sưu tập, lắm khi đắt nhiều lần so với đồ mới toanh. Có thể kể ngay đến túi Birkin hay đồng hồ Patek Philippe.

Moon Doãn nói về đồ hiệu second-hand: "Đừng nghĩ mấy cô lên báo ầm ầm là tự khắc bán đồ "Au"" - Ảnh 7.

Thị trường Việt Nam bây giờ cũng có nhiều tay chơi đồ hiệu second-hand, chuyên săn các món đã ngừng sản xuất từ lâu hoặc phiên bản giới hạn. Thế nên có mua qua tay hay đồ cũ cũng là bình thường. Chưa kể giới tiêu dùng ngày nay rất thông minh, không sắm cho ngông như trước. Họ không ngần ngại tìm đồ hiệu second-hand với giá chỉ 50%, tình trạng còn tốt thay vì đốt tiền cho “full price”.

Moon thấy có khi mua đồ hiệu second-hand về xài chán rồi “pass” lại thì không lỗ nhiều, còn rất lợi là khác.

Theo chị, những mặt hàng hay thương hiệu này có giá trị resell tốt và không tốt?

Hai thương hiệu có giá trị cao nhất trong mảng đồ hiệu second-hand là Hermes và Chanel. Còn về item thì túi, các loại vòng và đồng hồ vẫn là những thứ nên mua nhất, giữ giá nhất, bán nhiều nhất nếu bạn muốn sở hữu vài món đồ hiệu để nâng cấp bản thân. Ngoài ra một số loại áo khoác từ Chanel hay Burberry cũng có giá trị lâu bền.

Riêng giày dép là dạng item dễ xuống cấp nhanh, mua đi bán lại đều khó.

Cảm ơn Moon nhiều về những chia sẻ thú vị!

Moon Doãn second-hand - Ảnh 1.

About Tintuc

Check Also

35562

Hot girl Lào gốc Việt đẹp không tỳ vết, khoe thân hình vạn người mê

Cộng đồng mạng không còn xa lạ với Phoiphailin Sivilay và rồi hot girl này …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Ván trượt điện xe cân bằng hover board